Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

27.1.12

Hẹn


hẹn em thăm lại quê nhà
nghe trong nỗi nhớ mù xa tháng ngày
trống trường gọi nốt thu bay
mưa Đông cho mẹ đắp dày áo thơ
 
để cha sắp lại câu chờ
níu đôi chân mỏi còn mơ đường dài
bóng đời quay giữa xuân phai
người đi xa vắng những mai tuyệt vời
 
trưa nồng giấc hạ mẹ ơi
giọt mưa nào ướt gót người viễn du
bên sông bèo giạt sương mù
bàn tay níu chặt sầu tư một lần
 
ta về vẽ lại thanh xuân
soi trong giọt lệ nỗi mừng đã xa
sân rêu lời hẹn chưa nhoà

em trong ly rượu quê nhà cạn khô

mạc phương đình

8.1.12

Nghiêng Xưa


tưởng đã khép chút tình thơ dại
bao nhiêu năm giọt đắng còn đầy
em về qua đó chong đôi mắt
tìm những dòng thơ đã ngủ say

đôi mắt mùa xưa xanh tuổi quê
nghiêng sâu áo mỏng gọi trăng về
chiều quên trang sách sau khung cửa
xa vắng hàng cây rủ bóng che

người bỏ mùa đông hay mùa xuân
gió mang tiếng gọi cũng vô chừng
bóng mưa lắng xuống ngày không hỏi
từng bước tình xa bỗng dửng dưng

em về qua đó chong đôi mắt
kỷ niệm vàng thêm bóng nửa khuya
góc phố còn ai qua với mộng
lung linh dấu lặng ngàn năm chia

tình qua thơ dại thời xa khuất
nuôi chút sầu tư đẹp với người
không hỏi xanh xao ngày tháng hạ
ngọt ngào em mãi thuở hai mươi

mạc phương đình

2.1.12

MÙA XUÂN LẠI VỀ

Xuân gõ cửa thì thầm tình tự
ba mươi năm một thoáng thật gần
người đi không hẹn ngày quay lại
giọt lệ tan rồi thuở gió trăng

ba mươi năm bàn chân chưa mỏi
nơi chốn xa người mẹ nhớ con
mưa trắng đường quê lời hẹn ước
mẹ ơi sông núi vẫn không mòn

ba mươi năm nỗi buồn quay quắt
em có nghe câu hát xứ người
câu hát mùa Xuân như nhắc nhở
tình quê thao thức giấc nào nguôi

nỗi đau xa xứ còn nguyên đó
Xuân vẫn là Xuân của đất trời
hoa nở lòng thương cha nhớ mẹ
đường về xa lắc sóng mù khơi

mạc phương đình