Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

2.4.11

CHIẾC GẬY


Em thì thầm, xin là chiếc gậy
để cho anh chống đỡ tuổi già
dòng xuân đang chảy trên từng nhánh
những nhánh đời trôi với nỗi xa

Năm mươi năm gập ghềnh ngọn sóng

những gió sương gội trắng tóc xanh
đã trót vụng về trong chữ nghĩa
cho em một thoáng cũng không đành

Chiếc gậy thần kéo mùa xuân lại

bao dư hương theo gió bay rồi
bông hồng năm trước khô trong sách
có nhắc giùm nhau cũng thế thôi

Phải chi ngày tháng vui chờ đợi

để nụ cười em khỏi bẽ bàng
chiếc gậy nhiệm mầu mang tuổi trẻ
xuống đời chưa mỏi bước lang thang

Chiếc gậy mùa Xuân hoa đã nở
cho anh vươn tới dấu tình nào
bao nhiêu mơ ước đường mai rộng
sương gió về đâu nỗi khát khao

mạc phương đình