31.12.10
20.12.10
CUỘC TÌNH
Ta với em một đời cút bắt
lúc như gần, lúc lại như xa
khoảng trời dẫu cách nhưng vô nghĩa
ta nghĩ riêng mình em với ta
Đôi lúc em dường như chẳng hiểu
cứ ngu ngơ như chuyện xa ngoài
những khi ta đến, em quay mặt
để lúc ta về, em trách ai ?
Ta về, em nhắn mời ta lại
chữ nghĩa buồn thêm bởi chuyến đi
sông núi bên kia chừng cũng lạnh
nắng tìm mưa gió hẹn vu quy
Thà như cây cỏ vô tình ấy
thức ngủ theo mùa với gió trăng
ta mãi một đời mơ mộng hão
dòng xuân bỡ ngỡ biết bao lần !
lúc như gần, lúc lại như xa
khoảng trời dẫu cách nhưng vô nghĩa
ta nghĩ riêng mình em với ta
Đôi lúc em dường như chẳng hiểu
cứ ngu ngơ như chuyện xa ngoài
những khi ta đến, em quay mặt
để lúc ta về, em trách ai ?
Ta về, em nhắn mời ta lại
chữ nghĩa buồn thêm bởi chuyến đi
sông núi bên kia chừng cũng lạnh
nắng tìm mưa gió hẹn vu quy
Thà như cây cỏ vô tình ấy
thức ngủ theo mùa với gió trăng
ta mãi một đời mơ mộng hão
dòng xuân bỡ ngỡ biết bao lần !
19.12.10
ĐỜI THƯỜNG
Mang nỗi tiếc đi vào gió cát
giấu bâng khuâng vào thuở vô cùng
bao mơ ước rồi như mây khói
để chỉ là một thoáng nhớ nhung
cả một đời đi tìm thất bại
thuyền xuôi theo lối ngược đầu sông
nghe con nước đau trong dòng chảy
tình đã xa không trách bạc lòng
cả một đời ngu ngơ với mộng
phủi bàn tay xa lắc giàu sang
mê câu chữ giăng hồn mở rộng
vui nỗi riêng thôi chẳng ngỡ ngàng
nhìn đời thường nhịp đều vô vị
đau đớn chi một kiếp phù du
chẳng tiếc nuối một ngày lỡ mất
mãi thương yêu bền với thiên thu
giấu bâng khuâng vào thuở vô cùng
bao mơ ước rồi như mây khói
để chỉ là một thoáng nhớ nhung
cả một đời đi tìm thất bại
thuyền xuôi theo lối ngược đầu sông
nghe con nước đau trong dòng chảy
tình đã xa không trách bạc lòng
cả một đời ngu ngơ với mộng
phủi bàn tay xa lắc giàu sang
mê câu chữ giăng hồn mở rộng
vui nỗi riêng thôi chẳng ngỡ ngàng
nhìn đời thường nhịp đều vô vị
đau đớn chi một kiếp phù du
chẳng tiếc nuối một ngày lỡ mất
mãi thương yêu bền với thiên thu
mạc phương đình
9.12.10
CÚI MẶT
Ta cúi mặt, che bóng chiều
để em ngồi gọi thương yêu với tình
ngõ về sợi tóc còn xanh
mười năm chưa đủ để dành riêng nhau
nón ai bay ngược qua cầu
tặng em lục bát nửa câu thêm buồn
Ta cúi mặt, chắn mùi hương
để em thơ thẩn qua vườn tuổi thơ
bàn chân lạnh cóng câu chờ
hai mươi năm ngủ trong mơ mộng đầy
còn gì chung một tầm tay
hái cho đầy ắp tháng ngày xuân xanh
mai xa thầm tiếc với mình
kẻ đi bỏ lại câu tình ngẩn ngơ.
mạc phương đình
7.12.10
6.12.10
CÀ PHÊ VÀ THU
một mình ta với cốc cà phê
ngắm bóng mùa thu đã trở về
ai gửi chút hương vào buổi sáng
chợt nghe trong gió thoáng tê tê
trên cao mây trắng nhẹ đi ngang
che bớt trời xanh nắng bớt vàng
cúc trước hiên nhà đều rộ nở
chân trời xa tít bỗng thênh thang
ta có mùa thu nhưng thiếu em
giờ này bên ấy đã vào đêm
gió thu se lạnh ru em ngủ
tháng tám đầy trăng đọng trước thềm
thoắt mới xa nhau đã mấy mùa
đường dài va vấp nẻo sương mưa
sáng nay uống tách cà phê nhạt
tưởng uống sầu tư năm tháng xưa
mạc phương đình
Mùi Hương Cũ
Những ngọn đèn ngái ngủ
lạnh lùng vàng sân ga
cơn gió khuya chợt thức
khi đoàn tàu đi qua
đôi mắt ai dò dẫm
trong mưa đêm nhạt nhòa
mang nỗi buồn lặng lẽ
trôi về ngày tháng xa
nghẹn ngào ly rượu đắng
mịt mờ nơi quê nhà.
người về tìm kỷ niệm
ngẩn ngơ dấu khuya nào
vầng trăng vừa che khuất
những nét sầu xanh xao
tiếng còi tàu vọng lại
như nỗi đau ngọt ngào
thì thầm từ dĩ vãng
tưởng như vùng chiêm bao
thời gian không dừng lại
chờ tháng ngày hư hao
mênh mông như bóng tối
thoảng mùi hương hoa đào.
mạc phương đình
Thơ Và Em
Thơ viết cho em từ trái tim,
lời thơ, ngôn ngữ vốn bình yên
bỗng dưng sao lạc qua tầm mắt
đánh bẫy hồn thơ một thoáng nhìn
Em vẫn là em, thơ vẫn thơ
đừng đem câu hỏi dỗ cơn mơ
rủi mai đêm lặng hồn bay bổng
còn chỗ nào cho một bến chờ .
mạc phương đình
2.12.10
LỜI THẦM
em hồn cỏ lạnh dưới chân
ngày xưa guốc mộc mấy lần ngõ xanh
bóng đo sợi tóc nghiêng mình
ngỡ con chim cút gọi tình với trăng
cũng đành một thủa băn khoăn
so đo câu hỏi được chăng cùng người
tưởng mình lỡ vụng niềm vui
giữa thong dong cả nụ cười hồn nhiên
rủi mai còn chút hão huyền
từ khung cửa hẹp rộng miền nhớ nhau
mạc phương đình
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)