buổi sáng, bài thơ vất vả viết vài câu, thơ chẳng thành hình chữ nghĩa chông chênh như bước chân trèo lên núi đá mưa và gió cũng chừng như lạ trôi về đâu lau nước mắt em khô giọt nước mắt quê hương bao nhiêu năm không phải nấm mồ nơi chôn những chia ly chôn bao nhiêu thù hận buổi sáng mùa đông thơ đang đi tìm chút nắng chút nắng trong tim mờ khuất chân trời ấm cho ngày cho nhân loại tươi vui cho mùa xuân nở hoa nhân ái buổi sáng, mùa đông trở lại bao nhiêu năm buốt lạnh tim người ngừng đi thôi hãy ấm lên cho những trái tim rã đá người nhìn người không còn xa lạ biết ấm tình nhau bằng lửa yêu thương câu thơ sáng nay, vất vả lên đường.
mạc phương đình