Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

30.12.11

Bạn Cũ


quán cà phê buổi sáng
Nghĩa, Thọ, Khanh và tôi
cả bốn thằng bạn cũ
chia giọt hương ngậm ngùi

nhắc tên kẻ đã khuất
hỏi người ở phương xa
ai người còn người mất
gọi nhau còn mặn mà 

câu thơ xưa đọc lại
kỷ niệm thuở học đường
bóng mờ ngày thơ ấu
ngọt ngào những yêu thương

nhắc gì ngày gian khó
bao nhiêu lần chia tay
gặp nhau chia giọt lệ
buồn vui trên tháng ngày

người đi, người ngồi lại
khắc khoải trong vũng buồn
xa xôi không nói được
bao giờ là mùa xuân

thời gian khua lấp lánh
sợi tóc trắng trên đầu
tóc trắng lòng chưa bạc
bạn bè vẫn ngàn câu 

mạc phương đình

26.12.11

Tìm Bóng


vẫn còn đó con đường trước mặt
lá me bay thêm ướt buổi chiều
đường Trương Định dấu vàng hiu hắt
nắng cuối ngày nhạt chút hương yêu

em ngơ ngẩn mang đầy dấu hỏi
cốc cà phê đắng chát hình hài
từng nốt nhạc rụng vào mệt mỏi
người trở về một thoáng mơ phai

con phố hẹp đầy lên nỗi đợi
ai đi qua hờ hững mùa thu
chân bước lỗi bóng ngày chấp chới
tìm nhau chăng ngõ lạc sương mù

ngày một mình mang đầy vết tích
chút tàn tro tưởng giữ dùm nhau
nghiêng chút nhớ so đôi đủa lệch
gửi cùng người đậm nhạt mai sau

vẫn còn đó con đường năm cũ
hoa ngày xưa thôi nở ven hồ
con chim sáo cánh buồn ủ rũ
giọng ca nào vọng giữa hư vô

mạc phương đình

15.12.11

Thân Phận


Đời như khói như sương buổi sớm
ta mịt mù vào những bước chông chênh
có hoa nở và trùng trùng gai nhọn
nguồn thương đau pha lẫn chút ân tình

rời cuống rốn trôi với dòng thân phận
biết về đâu trên vạn nẽo tương lai
mua chữ nghĩa bằng tuổi đời ngơ ngác
nhìn hoang vu từ biển rộng sông dài

đường trăm ngả vụng về trong lựa chọn
những chia ly hội ngộ cũng vô tình
quay nhìn lại áo thời gian bạc thếch
khản tiếng gào giữa cõi tạm u minh

chữ khôn dại bước đời thường khó hiểu
sống trăm năm từ khoảnh khắc phù du
đầu ngọn sóng vẫy vùng trong cam chịu
gieo thương yêu mà nhận lấy hận thù

thì như khói như sương buổi sớm
mang chút tình ta gửi lại trăm năm
dẫu nghịch cảnh nhận chìm cùng thất bại
vẫn thăng hoa theo những vết lăn trầm

mạc phương đình

9.12.11

Trách Người


em không đến, thì thôi đừng hẹn
gió cuốn bay chiếc lá thuở xưa
chiếc lá buồn còn hương nụ biếc
giữa môi thầm lặng lẽ chiều mưa

chút hoang tưởng màu đêm vàng võ

cõi nhớ đầy mang những dấu yêu
em về lại, vầng trăng chẳng ngõ
thì mưa đông ngày tháng tiêu điều

dẫu không để một lời ràng buộc

những xót xa cùng với nỗi đau
chừng dối trá một câu thề ước
dễ đâu em phai nhạt tình đầu

thời gian đủ xa rồi mơ mộng

lời buồn kia giấu gởi mùa xuân
ánh mắt, nụ cười còn lãng đãng
về nghe cơn gió cũng reo mừng

em không đến con đường dâu bế

một thủa nào theo dấu tuổi thơ
mưa rớt xuống như ngàn giọt lệ
bóng mây theo vời vợi mong chờ 

mạc phương đình

BLAME THE OTHER
 
You not come then do not promise.
The wind take away the ancient leaf
The blue leaf still attached its green bud scent
Between silent lips in the rainy eve
 
Some illusion of night color
The missing world carries love traces
You come back the moon without gate
Then the winter time is desolate
 
Though you do not leave back a linking word
The pities and the pains
Seems delusive a love oath
You put aside fading first love
 
Time though distant then dream
Those blue words hidden sent to the spring
Eye light, smile is indistinct
Back to feel the wind also cheering
 
You not come the road of vicissitudes
Of such a time tracing the childhood
Rain falls as myriads of tear
Cloudy shade very high with expectation
100.0
Aloha from 2-RGC, 15-12-2011
Chu Hữu Tín

4.12.11

Về Ngắm Lại Quê Xưa


Ta về ngắm lại dòng sông cũ
ơi đất Tam Kỳ yêu dấu ơi
còn đó bên sông cây liễu gảy
người xưa đâu nhỉ ? vắng lâu rồi !
 
Kỳ Hưng tháp đỏ phai màu gạch
Cầu Sắt nghiêng soi bóng nước trôi
Phường Một rực vàng màu hoa cải
nhà Thờ lặng lẽ đứng mồ côi
 
đâu trường Nguyễn Dục thời xa vắng
mất dấu như em, bốn hướng đời
Lợi Ký đẩy Thuyền qua bến lạ
Cơm gà còn nhớ khách ngược xuôi
 
chân qua Tịnh độ nhìn hoa sứ
vọng tiếng chuông khua bước rã rời
Nam Ngãi ngày nào trang sách mở
cúi nhìn Cầu Cống sầu khôn nguôi
 
cọc đèn xanh đỏ như trơ trẻn
ngắm dảy xe thồ đứng xả hơi
tất bật chợ đùn quang gánh nhỏ
người qua không nhận dấu chân người
 
ngả lên Tiên Phước nghe mùa gió
gởi chút hương nồng mẹt cá tươi
Chợ Mới trôi về cùng quá khứ
bâng khuâng như kẻ bước qua thời
 
rêu phong Khổng Miếu hàng cây rũ
Ga vắng chiều xa mây vẫn trôi.

mạc phương đình

1.12.11

Tìm Trầm


Em vô rừng dó tìm trầm
ta vô tìm một chỗ nằm bên em
dó cằn vắt nhựa từng đêm
đau ngàn trăn trở mới nên hạt trầm
lá rừng rụng xuống trăm năm
đủ cho ấm lạnh nẩy mầm cô đơn
gối thêm chi nỗi giận hờn
cho xuân già cỗi giữa cơn sóng buồn
chỗ nằm ấm lửa mùa xuân
tìm em tặng nốt hương trầm thuở xưa

mạc phương đình