Chiều chưa xuống đủ giấu hoàng hôn
nắng cũng trôi theo rớt giữa buồn
góc phố đằng xa đèn đã mở
ta về lòng bỗng thấy bâng khuâng
nắng cũng trôi theo rớt giữa buồn
góc phố đằng xa đèn đã mở
ta về lòng bỗng thấy bâng khuâng
mười năm lưu lạc vào sương gió
nhìn lại ngày xưa thoáng ngại ngần
đường vắng chừng phai mờ dấu vết
đếm từng viên gạch nỗi phân vân
nhìn lại ngày xưa thoáng ngại ngần
đường vắng chừng phai mờ dấu vết
đếm từng viên gạch nỗi phân vân
hàng cây so đũa còn nguyên đó
lối ấy từng qua biết mấy lần
một thuớ ngây thơ vàng áo lụa
chuỗi dài kỷ niệm vẫn tung tăng
lối ấy từng qua biết mấy lần
một thuớ ngây thơ vàng áo lụa
chuỗi dài kỷ niệm vẫn tung tăng
quay nhìn sách vở in ngày tháng
thầm hỏi còn ai nhớ đến chăng
đời vẫn hồn nhiên từ thuở ấy
buông trôi con nước một xa gần
ta về tìm lại người năm cũ
chỉ thấy hàng cây với bóng trăng .
thầm hỏi còn ai nhớ đến chăng
đời vẫn hồn nhiên từ thuở ấy
buông trôi con nước một xa gần
ta về tìm lại người năm cũ
chỉ thấy hàng cây với bóng trăng .
mạc phương đình