Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

19.9.14

VỀ ĐI EM



ta ngẩng mặt nhìn thu rụng lá
chiều đang nghiêng theo gió qua vườn
có con bướm nhỏ về theo gió
đôi cánh màu cam ơi dễ thương

nhìn thu về muộn đất cằn khô
em có về không ? nắng vẫn chờ
về lẹ nha em mưa chẳng đợi
vầng trăng còn đợi bóng nàng thơ

trăng thu còn sáng ngoài khung cửa
dạ lý giăng đầy thơm trước hiên
ta vẫn chờ thơm vàng nỗi nhớ
em ơi sông núi dáng bình yên

về đi dòng trời thu đang xanh
cánh bướm mùa xưa đọng dấu tình
nuốt vội chút sầu trong cốc nhỏ
ta chờ nghe đêm buồn mong manh

mạc phương đình

1.9.14

Áo Lụa Ngày Xưa


áo lụa đào, phơi ngày xa lạ
đêm về chưa ? lay lắt mùi hương
nắng không gom đủ soi màu lá
để bóng chiều rung cuối nhịp buồn

ngỡ trong mơ mộng dấu tình xưa
áo nắng em qua đã mấy mùa
cố quận ngày về trăng đã rụng
thôi đành lặn lội chút sương mưa

băn khoăn thôi tưởng áo xuân xanh
ngày tháng nào đâu có tội tình
mây trắng bên trời còn lãng đãng
em buồn điệu nhớ cũng vô thanh

xa rồi áo lụa thời mơ mộng
có đợi người chăng cũng lỡ làng
câu hỏi thì thầm ai với bóng
một đời theo nhịp bước chân hoang


mạc phương đình

Người Về - Thơ MPD- Nhạc Quách Vĩnh Thiện -Tiếng hát Hương Giang

Mẹ và Con


Khi người mẹ mang thai chín tháng
đâu biết con mình mai sẽ ra sao
có những đêm xoa bụng ngọt ngào
nói thầm với con,
"đừng đạp đau bụng mẹ
ngoan đi con, mai rồi mẹ bế"

Là con gái, con dịu dàng khua nhẹ
là con trai, chưa gì đã vẫy vùng
duỗi chân non, con đạp tứ tung
con đâu hiểu mẹ đau từng lúc
dòng máu mẹ cho con, như sông uốn khúc
chảy qua tim nuôi lớn ngọn nguồn
máu trong con là lòng mẹ yêu thương
bao đau đớn, nặng nề mẹ chịu
ngày con ra đời, mẹ đau muốn xỉu
nghe tiếng oe oe, mẹ sung sướng mĩm cười

Chín tháng mười ngày, đâu phải ngắn mẹ ơi
nỗi khó mẹ, lớn khôn con mới hiểu
khi đã biết làm thế nào báo hiếu
thì mẹ ra đi bỏ lại cuộc đời,

Mẹ sinh con, giao phó Đất Trời
con khôn người nhờ, con hư tại mẹ
mẹ ôm con, ru từ tấm bé
lời ca dao, tình nghĩa núi sông
bao nhiêu năm gối mỏi lưng còng
mẹ chỉ muốn con nên người hữu dụng

Con lớn lên băng vào cuộc sống
lời ru xưa quyện với con người
trong tim con đầy tiếng gọi : Mẹ ơi
một tiếng Mẹ nhưng ngọt ngào quá đổi
nương lời mẹ, đường dài con bước tới


mạc phương đình