Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

2.8.11

Món quà Vu Lan


mở cuốn an bum nhìn thấy mẹ
bóng mẹ năm nào nay đã xa
đêm nằm nghe gió lùa thao thức
mưa gõ vào tim nỗi nhớ nhà

đời sống hôm nay  đầy đủ  lắm
mà con không mẹ, chẳng còn cha
ngày xưa con s
ống ngu ngơ vậy
gi
 biết thương yêu thiếu mẹ già

mẹ đã ra đi thời khó nhọc
quê nghèo nặng trĩu gánh bôn ba
sắn khoai nuôi mẹ ngày sau cuối
con mắc tù lao phải vắng nhà

gian khó một đời cha mẹ gánh
ơn dày nghĩa nặng chẳng phôi pha
mẹ ơi sầu tũi đường xa xứ
xin g
ửi hôm nay một chút quà ?

tháng bảy Vu Lan mùa báo hiếu
âm dương cách trở mấy đường xa
nén nhang ngọn nến lung linh gió
chẳng khóc mà sao mắt lệ nhoà

mạc phương đình


MY VU LAN  PRESENT

I gazed in the album at my dear Mom’s picture
 And realized that now is so far-off her figure   
 I listened to the rain as if on my heart flick
   The wind blow making me agitatedly nostalgic

   Although is abundant my current subsistence      
Neither my Mom nor my Dad stays in existence     
As a child I was so dull being by Mom kissed
Now that I know whom to love, Mom is missed

Mom departed this life during a difficult time
Scurrying beneath the burden in our poor clime
Until your last days on manioc hand to mouth
   
While I was in prison as a “puppet” of the South

     Such a hard period Dad and Mom bore your part
      
That feeling of gratitude I bury deep in my heart
      
Dear Mom please accept from this sad son adrift
         On this commemorative day my little humble gift   

      Vu Lan mid-seventh month, the filial duty event
     Between life and death how far to suffer torment
     Joss-sticks and candles spark, the wind uprears
    I don’t cry but why my eyes get wet with tears

Translation by THANH-THANH

29.7.11

Lời Tình


nỗi buồn như đóm lửa
chấp chới trên dòng sông
đêm đen về thắp sáng
như có và như không
ta đi cùng mưa gió
sá chi chút bão bùng
qua một đời lầm lạc
tìm chốn về bao dung
kỷ niệm nào khắc khoải
dĩ vãng sầu khôn cùng
xin người dừng câu hỏi
giận chi thời long đong
nụ cười hay giọt lệ
cũng chỉ là ước mong
có đi vào thử thách
mới sâu cạn nỗi lòng
còn bao nhiêu cám dỗ
giữa cuộc đời mênh mông
người ơi từ tiếng gọi
lời tình vẫn bềnh bồng.
mạc phương đình

23.7.11

HƯƠNG GIÓ TUỔI THƠ

 
 theo chân anh ghé về thăm quê Ngoại
sông Th
ủ Bồn nước vẫn nhịp giòng xuôi
Ngo
ại ơi Ngoại ! Hồ Trường bình rượu đợi
nay con v
ề , lưu lạc mãi, quên nôi

anh g
ọi em , ngồi cạnh cầu sau bến
m
ấy hàng cau hương gió tuổi ngày xưa
chi
ều gặp khói thổi cơm bên bếp ấm
anh hù em : dòm áo tr
ắng con ma !

em tr
ọ trẹ giọng " Quảng Nôm " anh cười ngất
thôi đi cô ! Hu
ế chính cống cho rồi
răng v
ới rứa , hàng bắp nhe khúc khích
l
ại trêu em , anh thiệt ! tức tràn người

m
ấy chục năm , xóm làng thay đổi l
ng
ười không quen , màu đỏ uốn cây c
con nghé nh
ỏ đứng buồn nhìn luá m
bi
ết khi mô nhai rạ thở ra thơ !

anh đ
ưa em theo chuyến tàu xuyên Việt
đi t
ừ Nam ra Bắc , ghé về Trung
H
ồng , Hương khóc, chín con rồng nước đục
mùa phù sa nay lúa h
ết đòng đòng !

thôi v
ề anh ! quê hương em quên tuổi
th
ời thôi nôi ôm vú mẹ ,anh giành
th
ời lội ruộng bắt bống , trê gặp điã
b
ắt đền anh cõng , nhớ cũng thôi đành !

đht
*gửi anh tôi :Mạc Phương Đình

Bạn Hữu Bốn Phương


20.7.11

Dỗ Dành


dỗ dành đêm có sáng trăng
tuổi thơ yến tiệc về giăng lồng đèn
em còn chút nợ đường quen
mùa thu sấp ngửa cài then giấu mình
vụng về khép với lặng thinh
bóng xưa ngạo nghễ bỏ tình vợi xa
dòng trôi theo ngõ lụa là
ngây thơ nào gửi sầu qua dặm dài
độc hành giữa một thu phai
thời gian không đủ tiếc hoài ngõ riêng
thôi em rụng hết muộn phiền
sâu trong hạt lệ mắt huyền lặng thu
tháng ngày vụng chút tương tư
một thời để lỗi trang thư ngập ngừng
mắt đời xuôi gịọt nào ngưng
thầm thì với bóng mây chừng đã xa
cho em đầy thủa ngọc ngà
trăm năm hay một vòng qua đã tròn.

mạc phương đình

14.7.11

THỜI GIAN


Em chưa đến, mùi hương chừng đã lại
tóc em bay mang ngàn sợi tương tư
mắt em đen như nỗi nhớ sương mù
đêm ngà ngọc đậu dưới hàng mi ướt

Em chưa đến, mà dấu đời óng mượt

hơi ấm bàn tay thắp sáng cuộc tình
những câu thơ như sắp sửa hồi sinh
hồn nhảy múa chập chờn từng con chữ

Em chưa đến, con bướm vàng ngái ngủ

đợi mùa xuân về rắc nhụy cho hoa
dấu chân em mờ khoác bóng trăng nhoà
nghe nhịp điệu ngọt ngào trên ngọn sóng

Em chưa đến, tiếng ru nào đã vọng

nụ hôn đầu nghe rát bỏng trong tim
lá mùa thu thôi rụng những vô tình
con sâu nhỏ gặm nỗi buồn rất nhẹ

Em chưa đến, chút hồn nhiên đã hé

nở vào hương xao xuyến tuổi xuân đầy
ta chờ em chôn kín lối thơ ngây
với sương gió, thời gian thầm tiếng gọi

Em chưa đến, hay ta chưa kịp nói !

mạc phương đình

10.7.11

EM VỀ ĐÂU ?



em về đâu, mang mùa xuân đi vội
để mình ta chờ những chiều lên
đời khắc khoải từ tiếng hờn bóng tối
kỷ niệm nào không nhắc vẫn không quên

em về đâu, biển ngập ngừng với sóng
nỗi bâng khuâng mờ mịt sông hồ
đêm thức giấc vòng tay tìm vô vọng
tưởng mùa xuân giọt lệ hong khô

em về đâu, con đường xưa lặng lẽ
dấu chân buồn mang đậm xuân xanh
những thao thức của một thời thơ bé
tiếng chim xưa rộn rã trên cành

em về đâu hoa bên đời vẫn nở
tuổi ngày xưa những trang giấy học trò
câu lưu bút hồn nhiên rực rỡ
còn trong nhau dòng từ giã thơm tho

em về đâu, về đâu lời hẹn ước
ngón thiên thần đan chặt thơ ngây
ta trở lại võ vàng như giọt nước
rụng vào tim nỗi nhớ vơi đầy.

mạc phương đình

6.7.11

NHỚ, ..QUÊN



Có lẽ đầu ta đã hóa già !
thư em vừa mới chuyển hôm qua
hôm nay viết nữa, rồi không gởi
không gởi sao lòng lại xót xa

Quanh quẩn chỉ là chuyện nhớ, quên
có đêm thao thức nhớ như điên
trách mình thư viết sao không gởi
thầm hẹn ngày mai viết gởi liền

Rồi mai không viết, nhiều công việc
thư gởi thì quên lại nhớ em
cái nhớ cần làm thì chẳng nhớ
sao điều không nhắc, nhớ tăng thêm

mạc phương đình

21.6.11

Chút Quà


đêm nghe lá rụng vào thơ
trăng treo khập khiểng bên bờ mộng du
tưởng đem cả biển ngôn từ
gọt nên âu yếm Lời Ru một đời
khẽ khàng nghiêng bỏ cuộc chơi
  dấu bâng khuâng cũng dập vùi người đi
mượn hoa vẽ lại xuân thì
tay quên dấu mực, biết gì tặng nhau !

mạc phương đình