Xin được ở cùng em nơi chốn ấy
một chốn đời phẳng lặng những phong ba
để nước mắt là cõi tình che đậy
dẫu nguồn sông cuối bãi vẫn quê nhà
xin được giấu chút buồn không cội rễ
có gì đâu ngày tháng vẫn vô tình
đời cứ phải cuốn vào dâu bể
bước chân nào lưu lạc mãi lênh đênh
mềm môi uống ngụm sầu xưa vô vọng
tóc đã phai, màu mắt cũng trăng sương
những ao ước như mùa đông lạnh cóng
hỏi bao giờ tìm gặp chút dư hương
dòng thơ cũ không còn trong ký ức
em mang theo trong cay đắng muộn màng
biển vẫn đợi con sóng về thao thức
khung buồn xưa nỗi đợi vẫn thênh thang
mạc phương đình
3 nhận xét:
Thời gian trôi tóc màu thay bạc
Mắt thu buồn thương lá rời cành
Em vẫn đợi người bên con thác
Nước về nguồn hồn vẫn lang thang
đời trôi nổi mong gì gặp lại
Thời gian qua đắp đổi xuân thì
Hy vọng chi cuộc đời là mộng
Lần bàn tay loáng bóng mây trôi .
Son ca
Cảm bài thơ thật hay của thi sỹ Mạc Phuơng Dinh, xin để lại vài câu cảm xúc.Cám ơn và cầu chúc người dồi dào sức khoẻ. Mùa đông Ca na da
CS
Hay quá
lưới chống chuột
cửa lưới dạng xếp
cửa lưới tự cuốn
cửa lưới chống muỗi
Bài thơ vời vợi nỗi niềm
Hay lắm Anh Thi Sĩ .
Đăng nhận xét