thôi đừng gửi nắng sang mây
mùa xuân thắp lại những ngày bình yên
nụ thơ giấu lúm đồng tiền
còn câu quan họ láng giềng bỏ quên
trót vui thôi chẳng bắt đền
lắng nghe đêm muộn nở lên nụ cười
hỏi ngày xa cũng mấy mươi
ngõ xanh biền biệt sợ người đến thăm
tháng ngày lỡ bỏ đăm đăm
mỏi mê gối đợi tiếng thầm đưa nhau
thơ ngây vụng buổi tình đầu
buồn chi rụng lệch tóc sầu trên vai.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét