Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

17.1.11

ĐÓA TÌNH


sao cứ mãi bâng khuâng, thao thức
chuyện tình yêu tưởng quá cũ càng
trong ta em vẫn chìm đâu đó
hương tóc ươm đầy hương ngọc lan

nghe mưa thầm thĩ lời em gọi
giọng rót mơ hồ bên gối khuya
những phút gần nhau chừng ngắn ngủi
yêu thương bàng bạc lối ngăn chia

nhìn nắng lung linh mơ dáng em
vàng xưa chiều đọng dấu chân mềm
nắng vương đôi mắt câu thơ cũ
nghiêng gửi tình nhau trong lặng im

những con đường hẹn bước em qua
đất nửa vòng quay ngỡ xót xa
nhịp guốc em khua mềm giấc ngủ
sâu trong biển nhớ điệu quê nhà

ta vẫn còn em hay ánh trăng
thời gian thầm hỏi mất nhau chăng
lá thu thôi rụng vào quên lãng
người đợi mùa xuân một đóa tình.

Không có nhận xét nào: