thao thức tưởng, lòng như tờ giấy trắng
mở trang đời, dĩ vãng đẩy tràn lên
mây trên nguồn, tia chớp rọi vào quên
màu áo trắng bay qua miền thơ ấu
trăng thu sáng khoe cúc vàng bờ giậu
đường tương lai mơ mộng tuổi thần tiên ..
giao thừa nào nghe súng nổ ngoài hiên
người qua cửa máu đầm đìa áo trận
mùi tang khó quyện nỗi buồn căm giận
đẩy thanh xuân rời nghiên bút lên đường
một ngả nào méo mó nghĩa quê hương
súng đạn trải trên tấm lòng vô tội
mấy mươi năm chia một niềm thống hối
cắt lòng nhau đem cốt nhục tương tàn
ngẩng đầu lên đau một giải giang sơn
bởi tham vọng mê mù vì chủ nghĩa
rừng với biển trở nên ngàn mộ địa
mưa sông quê trôi giạt những oan hồn
những đòn thù đổ ngập bóng hoàng hôn
người bỏ xứ quặn đau từng khúc ruột
kẻ kiêu ngạo ngồi trùm lên Tổ Quốc
nuôi hờn căm cho giả dối riêng mình
bán linh hồn, lo mãi quốc cầu vinh,
lời Nguyễn Trãi, Hưng Đạo Vương còn đó !
ước mơ nào trong những dòng lệ nhỏ
người ra đi mong một lúc quay về
đem yêu thương vá lại mảnh tình quê
hoa nhân ái nở bốn mùa rực rỡ
nhìn bàng hoàng qua trang đời chợt mở
lòng rưng rưng nhớ Mẹ chốn quê nhà.
mở trang đời, dĩ vãng đẩy tràn lên
mây trên nguồn, tia chớp rọi vào quên
màu áo trắng bay qua miền thơ ấu
trăng thu sáng khoe cúc vàng bờ giậu
đường tương lai mơ mộng tuổi thần tiên ..
giao thừa nào nghe súng nổ ngoài hiên
người qua cửa máu đầm đìa áo trận
mùi tang khó quyện nỗi buồn căm giận
đẩy thanh xuân rời nghiên bút lên đường
một ngả nào méo mó nghĩa quê hương
súng đạn trải trên tấm lòng vô tội
mấy mươi năm chia một niềm thống hối
cắt lòng nhau đem cốt nhục tương tàn
ngẩng đầu lên đau một giải giang sơn
bởi tham vọng mê mù vì chủ nghĩa
rừng với biển trở nên ngàn mộ địa
mưa sông quê trôi giạt những oan hồn
những đòn thù đổ ngập bóng hoàng hôn
người bỏ xứ quặn đau từng khúc ruột
kẻ kiêu ngạo ngồi trùm lên Tổ Quốc
nuôi hờn căm cho giả dối riêng mình
bán linh hồn, lo mãi quốc cầu vinh,
lời Nguyễn Trãi, Hưng Đạo Vương còn đó !
ước mơ nào trong những dòng lệ nhỏ
người ra đi mong một lúc quay về
đem yêu thương vá lại mảnh tình quê
hoa nhân ái nở bốn mùa rực rỡ
nhìn bàng hoàng qua trang đời chợt mở
lòng rưng rưng nhớ Mẹ chốn quê nhà.
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét