Xuân gõ cửa thì thầm tình tự
ba mươi năm một thoáng thật gần
người đi không hẹn ngày quay lại
giọt lệ tan rồi thuở gió trăng
ba mươi năm bàn chân chưa mỏi
nơi chốn xa người mẹ nhớ con
mưa trắng đường quê lời hẹn ước
mẹ ơi sông núi vẫn không mòn
ba mươi năm nỗi buồn quay quắt
em có nghe câu hát xứ người
câu hát mùa Xuân như nhắc nhở
tình quê thao thức giấc nào nguôi
nỗi đau xa xứ còn nguyên đó
Xuân vẫn là Xuân của đất trời
hoa nở lòng thương cha nhớ mẹ
đường về xa lắc sóng mù khơi
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét