ngày rất vội người qua mòn con mắt
vệt son môi vai áo cũng phù du
em ngẫng mặt nhìn xa đời trong vắt
kỷ niệm xưa đâu gợn chút sương mù
ta về lại tìm em trong vũng nhớ
năm ngón tay khoe đủ búp thiên thần
chiều tháng chạp cành hoa chưa kịp nở
vài giọt sưong ru ngủ dưới bàn chân
bao nhiêu năm đói mòn thêm kỷ niệm
đêm chờ nhau nào đậm nụ môi hôn
thôi cúi xuống vẽ vời câu thánh thiện
em ngày xưa lay lắt giọng ca buồn
ngày cuối năm cầm nỗi sầu bóp vụn
ném ra đường cho gió thổi bay xa
dáng em về gót chân nào luống cuống
cốc rượu nào mang mùi sầu đi qua
thôi là em nụ tầm xuân bỡ ngỡ
bao nhiêu năm che chắn chút sầu xanh
em bỏ lại một chốn về nặng nợ
đếm thời gian thao thức cũng thôi đành.
mạc phương đình
vệt son môi vai áo cũng phù du
em ngẫng mặt nhìn xa đời trong vắt
kỷ niệm xưa đâu gợn chút sương mù
ta về lại tìm em trong vũng nhớ
năm ngón tay khoe đủ búp thiên thần
chiều tháng chạp cành hoa chưa kịp nở
vài giọt sưong ru ngủ dưới bàn chân
bao nhiêu năm đói mòn thêm kỷ niệm
đêm chờ nhau nào đậm nụ môi hôn
thôi cúi xuống vẽ vời câu thánh thiện
em ngày xưa lay lắt giọng ca buồn
ngày cuối năm cầm nỗi sầu bóp vụn
ném ra đường cho gió thổi bay xa
dáng em về gót chân nào luống cuống
cốc rượu nào mang mùi sầu đi qua
thôi là em nụ tầm xuân bỡ ngỡ
bao nhiêu năm che chắn chút sầu xanh
em bỏ lại một chốn về nặng nợ
đếm thời gian thao thức cũng thôi đành.
mạc phương đình
2 nhận xét:
Chào bạn Mạc Phương Đình
Cảm ơn bạn vì bài thơ tuyệt vời .
Ta làm quen bạn nhé .
Chúc an lành .
Dạ,kính chào nhà thơ MPĐ, bài thơ hay
buồn
Đăng nhận xét