Cơn mưa nhỏ đủ làm anh ướt
áo
Một chút buồn vừa thấm ở trên vai
Mưa hay lệ ngày chia tay xóm đạo
Nặng vai anh qua những tháng năm dài
Em và mộng điếng hồn anh một thuở
Con đường xưa lầm lũi một phương về
Chút tơ tóc sao lòng đau bỡ ngỡ
Góc trời nào giấu biệt nỗi đam mê
Một chút buồn vừa thấm ở trên vai
Mưa hay lệ ngày chia tay xóm đạo
Nặng vai anh qua những tháng năm dài
Em và mộng điếng hồn anh một thuở
Con đường xưa lầm lũi một phương về
Chút tơ tóc sao lòng đau bỡ ngỡ
Góc trời nào giấu biệt nỗi đam mê
mạc
phương đình
Cám ơn nhà thơ MPĐ với
bài “mưa” thật hay. MN xin đáp lễ bằng bài thơ mới sáng tác
NHỚ THUỞ ẤY
Nhớ thuở ấy, em nhìn anh
ngơ ngẩn
Nghe lạc lòng trong cặp mắt
trong veo
Anh xa rồi, em vẫn mãi
trông theo
Rồi tự hỏi, sao tình xa
..... còn nhớ?
Nhớ thuở ấy, tình anh, em
trót nợ
Để đêm về, trong mộng, ngỡ
tìm nhau
Rồi giận mình muôn kiếp,
kẻ đến sau
Rồi hờn dỗi, áo anh nhàu
dấu cũ
Nhớ thuở ấy, tìm anh
trong giấc ngủ
Nghe tim mình ấp ủ mãi vần
thơ
Trái tim yêu một thoáng
hoá si khờ
Mơ em sẽ là bến bờ sau cuối
Nhớ thuở ấy, mình yêu
không tiếc nuối
Rồi cuối cùng lánh mặt buổi
chia tay
Rồi nhớ thương dâng cao
ngút từng ngày
Rồi chợt hiểu, tình là
mây bên gió.....
Nhớ thuở ấy, lời tình anh
chưa ngỏ
Thần ái tình dương nỏ, bắn
vào em
Xác lìa hồn, em hoá một
cành sen
Bừng toả sáng giữa màu
đen đêm tối
MINH NGA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét