mở xuân với phố một mình
nhìn hoa khoe buổi bình minh lạ người
cỏ cây theo gởi nụ cười
đong đưa hương mị gối đời bóng quê
lỡ chung một thuở đi, về
mắt ngơ ngẩn đợi mãi mê với ngày
chút tình rụng xuống đầu vai
khát khao giọt nắng nuối dài nỗi vui
mười năm đậm nhạt mồ côi
gói đêm lưu lạc bồi hồi nghe xuân
người xa tiếc ngỏ mưa rừng
gọi ai bè bạn rưng rưng giọng buồn
gọi em tiếng lặng trong sương
con chim đang hót cuối đường thật xa
mạc phương đình
nhìn hoa khoe buổi bình minh lạ người
cỏ cây theo gởi nụ cười
đong đưa hương mị gối đời bóng quê
lỡ chung một thuở đi, về
mắt ngơ ngẩn đợi mãi mê với ngày
chút tình rụng xuống đầu vai
khát khao giọt nắng nuối dài nỗi vui
mười năm đậm nhạt mồ côi
gói đêm lưu lạc bồi hồi nghe xuân
người xa tiếc ngỏ mưa rừng
gọi ai bè bạn rưng rưng giọng buồn
gọi em tiếng lặng trong sương
con chim đang hót cuối đường thật xa
mạc phương đình
1 nhận xét:
Người thật nhưng hoa mai không thật :-)
NQĐại
Đăng nhận xét