mùa Hè gõ cửa đêm chưa tắt
dòng nắng về soi khung cửa xanh
chợt tiếng chìm nào khua lạnh ngắt
nghe xưa trầm động khúc ru tình
em bỏ ngày Xuân theo với Hạ
nghiêng che mờ mịt dấu buồn thơ
đường tình ai biết trời phương lạ
quay gót sầu giăng nỗi bất ngờ
ta bước ngang sông cầu đã gảy
đò qua mê muội bến trăng đầy
em ơi mây nước ngàn năm chảy
câu hỏi đành trôi theo nước mây
nắng Hạ còn vàng trong nhật ký
ai về ngơ ngác gọi ngày Thu
những đêm dỗ giấc đời vô vị
nghe đắng lòng nhau bước giả từ
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét