yêu em chừng đã nhiều năm gió
nắng gọi mùa Xuân trở ngược về
sợi tóc ngày nào xanh với mộng
đường trăng mở nhịp bước thu đi
tưởng như mười tám hai mươi, cũ
lỗi hẹn chờ nhau vũng nhớ trưa
chợt tiếng phone reo con dốc nhỏ
nụ hôn nào ướt những cơn mưa ?
soi bóng vào thơm vùng ngực ấm
lời ca buông khẻ những thanh âm
mân mê vị ngọt xoay đầu lưỡi
nhấn gót thời gian xuống lặng thầm
yêu em va vấp đường ngang dọc
ngẩng mặt buồn khoe nửa nụ cười
vị đắng tan dần trong đáy mắt
giọt buồn xanh lộc ngón tay vui
mạc phương đình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét