Lòng Mẹ

Trước cửa Nhà Tôi

24.9.12

Bài Ca Buồn



tay khép mở vòng thu thơm chiếc áo
lá vàng xưa đau đớn chút hương mềm
người tão tần đếm từng năm tháng ảo
biết gì đâu cánh nhạn vẽ màu đêm

về khua lại bóng hoàng hôn đã cũ
ta chợt nghe đêm hạ rụng vào thu
những nốt nhạc như lời em quyến rũ
thầm tặng nhau mê muội giữa ngôn từ

nghe tháng ngày gõ bàn chân âm áp
gọt chữ tình cho bén cắt đường qua
vài giọt nắng dịu dàng trên bản nháp
một khúc buồn xao xác bỗng thăng hoa

mạc phương đình

20.9.12

Đêm Quê Nghèo


tiếng dế gọi đêm, bên ngoài cửa sổ
chú dế mèn đánh thức tuổi ấu thơ
trăng mồng bảy trên hàng tre trước ngỏ
cánh liềm cong soi như nỗi đợi chờ

đêm quê nhà con chìa vôi chợt hót
ngày tháng xưa nơi quê ngoại quay về
những bữa cơm ngọt nồi canh bù ngót
lấm chân bùn theo chân rạ hương quê

một thuở trường làng mùa đông lầy lội
đêm trung thu ao ước chiếc lồng đèn
tuổi học trò say hương đồng gió nội
đường chân trâu về qua ngỏ thân quen

đêm nằm nghe, tiếng ếch kêu ngoài ruộng
bao nhiêu năm lưu lạc chốn quê người
vẫn thao thức quê nghèo trong tâm tưởng
tháng năm dài niềm thương nhớ khôn nguôi

nghe đất thở nhẹ nhàng ru giấc ngủ
mùi rơm phơi đưọc nắng chút hương nồng
con dế hát lời dịu dàng quyến rũ
xa một thời những khó nhọc long đong.

mạc phương đình

13.9.12

Hạnh Phúc thay người còn có Mẹ Cha


Thăm lại quê mình


 
chiều đi qua cánh đồng thơm mùi rạ
màu quê xưa ngan ngát bước chân về
mỏi cánh ngày nào, đàn chim nhánh lá
bờ cỏ trưa ngày phơi chút hương quê

nắng tháng Tám vàng bông cúc dại
tàu đi qua, bàn tay vẫy ngậm ngùi
những bóng cũ dội xuống thời xa ngái
ngày ta về thầm lặng những buồn vui

người con gái bên kia sông biền biệt
thuở chia tay giọt lệ cũng trăng sương
thu bàng bạc mây trắng nguồn xa biếc
bước thời gian rơi từng giọt vô thường

về đong đếm bao dạt dào kỷ niệm
thuở ấu thơ vòng tay Mẹ trăng nguồn
lời Cha dạy rạng đời trai cung kiếm
chân vào đời trọn vẹn những yêu thương

chiều nay về, mang một trời lang bạt
ơi quê xưa, ơi Tiên Phước Tam Kỳ
bãi Sơn Trà cho ta xin hạt cát
ngược lên nguồn Trung phuớc gởi Trà Mi

mạc phương đình

                                             

10.9.12

Ta Về

ta về nhặt chút vàng hoa cũ
nghe bóng thời gian rớt ngọt ngào
thu vẫn dịu dàng như tuổi nhỏ
lặng từ rung động giữa chiêm bao

em ơi, mây nước đường xa lắc
có phải ngày xưa giấu quẩn quanh
có phải riêng mình đi với mộng
vầng trăng năm cũ một chung tình

bao nhiêu xưa, trôi vào lặng lẽ
đắng từng lời giọt lệ chia tay
ngỡ như xa vắng cùng năm tháng
cốc rượu mờ xuân một nét mày

ta về khua động từng đêm úa
giọt nhớ vừa xanh tuổi học trò
hoa bướm một lần khoe áo lụa
đau từng kỷ niệm đã hong khô

mạc phương đình

26.8.12

Cám Ơn Nụ Cười



cám ơn em, nụ cười buổi sáng
cám ơn đời, nụ cười buổi chiều
sáng với chiều chừng như một thoáng
thơm ngát nụ cười ấm áp thương yêu

suốt một đời, trăm năm là mấy
mãi lay hoay thoáng đã bạc đầu
ai vừa qua ngỏ còn vương lại
một nụ cười duyên đọng rất sâu

ngày còn bé, mẹ cười dỗ ngọt
nụ cười hiền luôn ở trên môi
lời ru mắt mẹ cười như hát
ấm mãi tim con suốt chặng đời

ta yêu em nụ cười còn đó
trong trái tim gỏ nhịp thời gian
nụ cười vẫn nở ngày gian khó
giữa bóng đời nhau chẳng héo tàn

những nụ cười đưa đường đi tới
những nụ cười gửi tặng tha nhân
long lanh nở ấm trong vời vợi
nào tiếc gì nhau dẫu một lần

mạc phương đình




Thank you, Smile

Thank you, the morning smile.
Thank you life and the afternoon smile.
Morn and eve seem as a flash.
Fragrant smile warm love.

The entire life a century is not much
Ever troubled soon the head is white
Who just passes by the lane attached
A charming smile stagnate deeply

When childhood Mom smiled condoled
A gentle smile is always on lips
Lullaby mother’s eyes smile as singing
Ever warm seeking child all life span

I love you the smile still there
In the heart that beats the time
The smile still blooms in difficult days
Amid life shadow it never wilts

Smiles lead us forward
Smiles sent to others
Sparkling warms in very much
What regret for each other though once
100.0
Aloha from 2-RGC, 29-08-2012
  Chu Hữu Tín

24.8.12

Tiếc Thu



vầng mây xám cõng mùa thu về đó
áo thu xanh em giữ lại bên trời
bay chiếc lá ngập ngừng qua lối ngõ
hỏi người xa còn đọng những buồn vui

vẫn mùa thu quay đất trời dịu lại 
em bâng khuâng tình tự bóng ngày xưa
thời gian rụng nhịp nhàng bao khổ ải
dấu đi về lầm lũi những cơn mưa

ngày tháng hạ vùi đau thời mơ mộng
đã một lần ngỏanh mặt để tìm quên
thôi ấm ức nghiêng đầu duyên dáng mỏng
mặc thuyền đời sóng vỗ giữa lênh đênh

khoác nỗi tiếc về thu bay lảng đảng
ta một mình dong ruổi bước chân xa
khóc thinh lặng con chim sầu lẻ bạn
trăng một phương say nửa chén quan hà

mạc phương đình

Mời Em



uống đi em, chén tình nồng anh rót
bao yêu thương anh giốc trọn vào đây
tình dâng hiến không riêng là mật ngọt
đủ nồng nàn pha lẫn cả đắng cay

uống đi em, chén thời gian chờ đợi
đêm nhớ nhung ngày khắc khoải trông mong
uống cho cạn bao nghẹn ngào trao gởi
để trôi đi ngàn câu hỏi trong lòng

hãy uống đi hương tình ngày gặp gỡ
uống cho say ánh mắt tựa cuồng si
đôi môi ướt tìm nhau trong hơi thở
giấu tàn tro niềm vô vọng phân ly

mời em uống, cạn dùm anh đi nhé
chén tình anh không vơi vợi chút nào
dòng máu nóng trong trái tim nhỏ bé
dành cho em nguyên vẹn chẳng hư hao.

mạc phương đình

22.8.12

Khó Hiểu - Thơ MPD - Đào Nguyên phổ nhạc - Duy Linh trình bày

Như,..vẫn như

Vẫn lang thang trải ngày trên giấy
chút tình nhau biền biệt phương trời
em đi như thưở em chưa lại
một thoáng mù sương chân viễn khơi

Vẫn như thời đi cùng nắng gió
ta với người chén rượu chia cay
trăm năm câu hẹn ai còn nhớ
để gối tình xa một bóng gầy

Vẫn tháng ngày theo đời trôi giạt
người đi xa xanh xao sông hồ
bơ vơ như thuở chưa lầm lỗi
chiếc lá thu sầu đã héo khô

Vẫn lặng lẽ những chiều mong đợi
chiều thật gần nỗi đợi vô biên
bàn tay còn chút hương hoa bưởi
thôi đã đành như một bóng thuyền

bóng thuyền trôi giạt vào năm cũ
sao vẫn như chừng, như... vẫn như
bóng trăng xưa vội tan vào nắng
nỗi nhớ đoạ đày thêm ngất ngư...
.

mạc phương đình

13.8.12

Em Và Thu



gió về khua lá vàng thu
em như chiếc bóng vẽ từ trăm năm
cho đêm anh ngỡ giật mình
quờ tay đẩy những gập ghềnh trôi xuôi
nỗi đau đụng chút ngậm ngùi
đã sâu con mắt một thời tìm nhau
lời thầm còn vọng qua sau
gối chăn nào lạnh cả màu thời gian
quay đi vẫn những thu vàng
khô từng lối nhớ bên ngàn dấu chân
thuở em bước với tần ngần
thuở anh qua ngỏ vầng trăng cúi nhìn
tàu khuya khàn giọng lênh đênh
gọi như heo hút bóng hình đã xưa
em như thu, em như mưa
vẫn nghe quay quắt từng mùa ta đi

mạc phương đình