Nghe em muốn đi xa
anh vôi vàng đi trước
những giọt lệ đàn bà
đẩy xuống dòng xuôi ngược
ôi, cuộc tình, giọt lệ..,
cuốn anh vào dòng đời
đời như là sông bể
dạy cho người biết bơi
mặn mà như nước mắt
ngọt ngào như đôi môi
tháng ngày đắng hơi thở
bóp trái tim bồi hồi
anh đi, không quay lại
chẳng biết cầm tay ai
ngọn nến run với gió
người nhìn những tàn phai
mờ mờ chút dĩ vãng
kỷ niệm có còn khổng
xa rồi mưa buổi sáng
mùa hè hay mùa đông ?
mạcphươngđình
2 nhận xét:
Hai đoạn thơ cuối cùng hay quá. Cám ơn tác giả.
Bài thơ thật đặc biệt và cảm động, chúc mừng anh MPĐ - Duy Hân (Canada)
Đăng nhận xét